Tôi khóc vì những câu hỏi tâm thức như thế sau cả chục năm làm tôi mệt mỏi.Lúc lúc mới thấy tiếng rú lạc lõng.Bởi nếu không bất bình, thì tai họa sẽ đến.Trong lúc trò chuyện, chúng tôi gặp một người quen nữa.Sau những đau đớn thì chắc bạn tinh khôn hơn và có thêm được một số cái gì đó.Trời, thế này thì chỉ khổ cho độc giả.Không thích nhưng vẫn lạc vào bởi đó là một phản ứng thật, dù ở một cấp độ xoàng.Sự khập khiễng ấy thường làm đẹp cho nghệ thuật miêu tả chúng chứ không phải cho đời sống của những nhân tố khập khiễng đó.Còn những bức tường kì bí và vững chãi hơn mà muốn khám phá phải huy động tâm lực.Chỉ thấy một tí xíu thất vọng.