Chẳng ý thức gì cả, chẳng nghe lời ai cả.Cái nơi mà mấy tháng trước mẹ đã rủ nhưng tôi không đi.Có thể làm tăng nội lực và liên kết giữa các cá thể.Và không thay đổi mục đích dù nó đúng hay sai.Và lại thấy quyển sách bị xé.Ở những thời điểm bắt đầu trưởng thành, tôi thi thoảng nghĩ đến cảnh mình đứng giữa một đoàn xe phân khối lớn của bọn đê tiện, bên cạnh là một người bạn gái.Cách cư xử của cậu em này, người mà nếu còn kiểu so sánh về tầng lớp thì tôi thua một bậc, làm cái đầu tôi bớt cái định kiến vô thức đi một chút.Tất nhiên tôi biết có thể tôi đánh giá thấp trí tuệ và lòng bao dung của họ.Khi thường thường, họ vẫn nhầm lẫn giữa lúc bạn thật và lúc bạn đùa.Không phải không có lúc tôi giận bố nhưng khi trải qua những cơn đau tôi mới nghĩ chắc bố cũng có nhiều cơn đau như thế.
